TƯỞNG HÌNH

Hường Thanh

cai ban

Này cái bàn chẳng biết nói
gì im lìm quá một không
gian cái bàn sao chẳng im
đi những ước lệ là cái

bàn chẳng biết nói gì ngoài
sự hình thành là cái bàn
có những cuốn sách chưa từng
là cuốn sách để tồn tại

trên cái bàn tại sao tôi
không cảm nhận được gì cả
nhưng những ìm lìm trong cái
bàn dưới cái bàn trên cái

bàn góc này góc kia vẫn
chẵng biết nói gì ngoài những
cuốn sách không phải cuốn sách
để trên bàn vuông buồn bã.

10.2014

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Latest Articles

TUẦN THƠ 46: LẶNG LẼ

Trầm Phục Khắc LẶNG LẼ con đường đẹp quá đúng với giấc...

TUẦN THƠ 05: DẶN ANH

TUẦN THƠ: DẶN ANH Frank O'Hara BUỔI SÁNG Tôi phải nói với...

CÂU CHUYỆN VỀ CẨM NANG PHÒNG CHỐNG DỊCH COVID 19

Câu chuyện về đại dịch: "virus cúm cả trăm...

Giới thiệu tác phẩm “Những Tiêu điểm thẩm mỹ Thơ”

Yến Thanh Ông giảng dạy văn học Việt Nam hiện...
01:52:57

Đến với bài thơ hay: Ánh sáng soi sáng bức tranh quê đầy màu sắc

Trần Thắng   Tháng mười ở quê   Nắng có mùi rơm rạ Tháng...

NHỮNG THIÊN SỨ NỔI DẬY: 25 NHÀ THƠ TÂN HÌNH THỨC

MARK JARMAN & DAVID MASON   Cách mạng, như nhà phê...

Related Articles

TUẦN THƠ 44: 7 NGÀY

Xuân Thủy BẢY NGÀY để quên một cuộc tình đã cũ hay vẫn còn mới nguyên mãi mãi sống để dạ rồi chết mang theo để đổi một cuộc...

“BÀI HỌC ĐẠO ĐỨC KINH” CỦA THANH TÂM TUYỀN

Tôi thực sự bất ngờ khi đọc bài Kinh Nghiệm Sáng Tác Trong Tù của anh Tâm do Khế Iêm gửi hai tháng trước đây, khoảng giữa tháng giêng 2007. Bài được viết tháng hai năm 1993, nhưng mười bốn năm sau tôi mới được đọc. Tôi đọc đi đọc lại đoạn cuối [“Trong quyển sổ tay mang thoát từ trại cải tạo về, có một câu tự nhủ khác: Viết như thể không có gì xảy ra. Không có gì đáng kể.

TUẦN THƠ 11: BÀI THƠ CHỦ NHẬT

Đò ơi ... đằng nào thì đò cũng đầy rồi thôi thì đò cứ thế yên tâm mà sang sông đi nấn ná ở lại thì đò cũng có làm gì đò có chờ có đợi có chở thêm được ai đâu thôi thì đằng nào cũng phải rời bến đò cứ sang sông nhường bến lại