POEMS
______

Tom Riordan

TWO SMALL FANS

With two small fans
our room sounds like
a 727 Whisper-Jet
and we are halfway
to the Virgin Islands
for our honeymoon.
A movie star’s boat
is anchored offshore
and his plate piled
with napoleons and
creampuffs directs
us to check out his
gut. What we adore
most are breakfast
and the newspaper
quietly delivered to
our surfside cabana
and trying to keep
up with eagle rays
in the lagoons. Oh,
we are not ready to
go home! All that
awaits us two floors
up from the bakery
is a sweltry studio
apartment whose
single saving grace
is its two small fans.

UNTITLED

we admire the near-delicacy
with which a red-tailed hawk
tears out the choicest tidbits
from inside a killed rat’s pelt

until there’s nothing else worth
ripping off and wriggling down
and it heaves the ransacked
carcass up and wolfs it whole

IMAGE THE SCAVENGER’S ECSTASY

as he lowers himself into the bin
and opens up the first big bag—
this, after a week of mostly slugs
and chewing over last year’s pretty
much worked-over hickory nuts.

Each night he tries the Italian deli’s
door and tonight it was unlocked—
each night he propositions every
girl in the shot-&-beer joint and
tonight every one of them said yes.

He doesn’t need an eternity of bliss.
One single glorious night like this,
and then each night recalling it,
and hoping that it happens again,
is paradise enough for a raccoon.

COLD CHRISTMAS IN GULFPORT

Palm fronds reflected
in clear plastic taped
over the trailer window,

Grandma is by the door
decked with pine cones
super-glued to a noose,

half-toothlessly grinning
because she’s got on
her wool church coat

cordoned by one mink
with its little wizened
face stitched to its tail.

THE CAR WINDOW

shattered into empty
sunflower husks
on the macadam
and inside the bar
a woman spit glass
into a tin ashtray
and told her lover
that neither of them
was ever going to
hit the other again.
_________

Glass: tooth (răng)

CORANACH

It didn’t seem like
it was ever
going to get dark,
but now it has,
and night exhales
the same languor.
Who could die
in the summer?
And if you did,
it would have to
be an almost
imperceptible
death as you lay
in the fragrances
of mock-orange
and honeysuckl
and drifted off
in a similar way.
Do not go gentle,
though. It is better
you wait until fall
with its barreling
days and brisk
nights that hurt.

AFTER LEARNING

after learning
the hard way
that her tenth
consecutive
boyfriend was
an ugly drunk

her friend urged
her to change
her luck by
dating people
she did not
find attractive

but the upshot
was a better
appreciation
of the drunks

CRABBING

Thumb and forefinger
to thumb and forefinger,
he gives me the fulcrum
of the kite string.
A jumble lies on the sand;
a taut five feet slants
to the inlet’s dark sheet.

Thumb and forefinger
over thumb and forefinger,
I start to inch it up.

And inch it up.

And inch it up.

And inch it up.

Exactly how deep is this
motherfucking bay?
Or how long till the crab
is sated of the bait?
Or will it, claw to claw,
transfer the tautness
to a fellow crab and go?

EARLIER A ROBIN’S HEAD

Earlier a robin’s head
on the sidewalk in Bath,
tonight a squirrel’s tail
on the porch at home.
The town and country
witch is getting sloppy
one way or the other
so let’s cross our fingers
these are spare parts
spilling from her sack
and not components
of the spell that gets us
out of bed tomorrow.

STAR APPLE

the star apple
cupped in her scaly
gray-nailed hand is
yours for the taking
no strings attached

you burst into tears
and then wake up
to the resumption
of indelible pain

Tom Riordan lives in New Jersey
in the U.S. with his wife and 3
children. He gardens, teaches
English, cooks and cleans, runs the Environment Commission in
his town, and writes.

Page Cover: Farideh Lashai,
Untitled (1977).
Image: Courtesy of the Tehran
Museum of Contemporary Art.

Farideh Lashai Rocks the Tehran Museum of Contemporary Art With Jackson Pollock and Cy Twombly

HAI QUẠT MÁY NHỎ
Với hai quạt máy nhỏ căn
phòng của chúng tôi kêu vang
như chiếc phản lực 727-
Whisper và chúng tôi đang
trên nửa đường tới Virgin
Islands hưởng tuần trăng mật.
Con tàu của một ngôi sao
điện ảnh được neo ở ngoài
bãi biển và cái đĩa đầy
bánh ngọt napoleons
và creampuffs làm chúng tôi
nhận ra cái bụng phệ của
hắn. Điều chúng tôi thích nhất
là bữa điểm tâm và tờ
nhật báo được lặng lẽ giao
tới tận lều ở bãi biển
và cố gắng theo kịp những
con cá đuối ở hồ nước
mặn. À, chúng tôi chưa sẵn
sàng về nhà. Tất cả đang
chờ đợi chúng tôi là cái
studio nóng và ẩm
trong một chung cư ở trên
lò bánh mì hai tầng lầu
mà sự đoái công chuộc tội
độc nhất của nó là hai cái
quạt máy nhỏ.
VÔ ĐỀ
chúng ta thán phục cách con chim
ưng đuôi đỏ gần như khéo léo
giật những miếng ngon nhất bên trong
bộ da của con chuột bị giết
cho đến khi không còn gì nữa
thì xé tọac và nuốt và kéo
cái xác chết không còn gì lên
xơi ngấu nghiến hết luôn bộ da
TƯỞNG TƯỢNG SỰ NGÂY NGẤT CỦA KẺ
VIẾT VĂN DÂM Ô
Như hắn tự thả mình trong thùng rác
và mở cái bao lớn đầu tiên – điều
này, sau một tuần ăn hầu hết những
con ốc sên và nhai hết những hạt
mại châu hơi nhiều năm ngóai
Mỗi đêm hắn thử một cửa hàng Ý
và đêm nay cửa hàng mở cửa – mỗi
đêm hắn gạ gẫm một cô gái ở
quán rượu rẻ tiền và đêm nay mỗi
cô đều đồng ý. Hắn không cần niềm
vui sướng vĩnh cửu. Một tối lẻ loi
huy hòang như vầy, và để rồi mỗi
đêm nhớ lại, và hy vọng trở lại
đó là vườn địa đàng đủ cho một
con gấu trúc.
 
GIÁNG SINH LẠNH Ở GULFPORT
Những cành cọ phản chiếu trong
miếng platic trong băng dính
qua cửa sổ của chiếc móc
Bà nội đứng tựa bên cửa
treo cái giải nơ kết bằng
những hạt thông cười phô răng
chiếc còn chiếc mất do bà
mặc chiếc áo bằng lông cừu
để đi nhà thờ quàng một
chiếc khăn quàng có khuôn mặt
nhỏ nhăn nheo khâu ở đuôi.
KÍNH CỬA XE
bị đập bể trông giống
những vỏ hạt rỗng của
hoa hướng dương trên đường
trải nhựa và bên trong
quán rượu một người đàn
bà nhổ chiếc răng gẫy vào
trong cái gạt tàn bằng
thiếc và bảo người bồ
rằng không một ai trong
bọn chúng vào bất cứ
lúc nào được đi đánh
kẻ khác lần nữa.
KHÓC TANG
Dường như là ngày
không bao giờ chấm
dứt nhưng bây giờ
chấm dứt, và đêm
thở ra cùng một
vẻ đờ đẫn. Ai
sẽ chết vào mùa
hè? Và nếu bạn
chết, thì đó là
cái chết không đáng
kể như bạn nằm
xuống trong mùi thơm
của hoa ngâu và
hoa kim ngân và
thiếp ngủ trong cùng
một cách. Đừng đi
nhẹ vào, dẫu sao.
Tốt hơn bạn đợi
tới mùa thu với
những ngày vút nhanh
và đêm vút lạnh.
_____________________
* Coranach: là lời than khóc của người Ái Nhĩ Lan trong đám tang.
SAU KHI NGHE
bằng cách khó khăn
sau khi nghe rằng
người tình của cô
liên tục lần thứ
mười là một tay
bợm nhậu bạn cô
thúc dục cô thay
đổi sự may mắn
của mình bằng cách
hẹn hò với ai
đó nhưng cô không
tìm được ai lôi
cuốn kết quả cuối
cùng là sự nhận
biết khá hơn về
những người tình say.
CÂU CUA
Ngón cái và ngón trỏ
tới ngón cái và ngón
trỏ, hắn đưa cho tôi
điểm tựa của sợi dây
thả diều. Một mớ bòng
bong nằm trên mặt cát;
một sợi dây 5 feet
kéo căng xuyên tới mặt
nước đen của con lạch.
Ngón cái và ngón trỏ
qua ngón cái và ngón trỏ.
Tôi bắt đầu giựt nhẹ.

Và giựt nhẹ

Và giựt nhẹ
Và giựt nhẹ.
Không biết cái vịnh chết
tiệt này chính xác sâu
thế nào? Hoặc bao lâu
cho đến khi con cua
no mồi? Hoặc nó sẽ,
bằng càng với càng, chuyển
cái dây câu này tới
một bạn cua rồi đi?
TRƯỚC TIÊN LÀ ĐẦU CON CHIM MỎ ĐỎ
Trước tiên là đầu con chim mỏ
đỏ trên lề đường ở thành phố
Bath (sau đó) tối nay là đuôi
con sóc nơi mái hiên nhà.
Mụ phù thủy nửa quê nửa chợ
cẩu thả (đánh rơi ra) bằng
cách này hay cách khác bởi thế
hãy cầu mong những bộ phận
dư thừa này lọt ra từ túi
sách (trên vai) của mụ không phải
là thành phần của lá bùa mê
làm chúng ta thức giấc ngày mai.
VÚ SỮA
trái vú sữa nằm trong
lòng bàn tay tróc vẩy
với móng tay màu xám
của bà ta tặng không
cho bạn vô điều kiện
bạn bật khóc và rồi
thức giấc để bắt đầu
trở lại cơn đau không
thể nào gột bỏ được

 
 

Khế Iêm dịch


Tom Riordan
sống ở tiểu bang New Jersey với vợ và 3 con. Ông làm vườn, dạy Anh ngữ, nấu nướng dọn dẹp, điều hành Ủy Ban Môi Trường trong thị xã, và viết.

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.