TUẦN THƠ 06 Thơ Dã Thảo

Thơ Dã Thảo
___________

Diary of A Rainy Day

when the sun goes behind
clouds and rain starts pouring
down my mind returns to
the old rainy days when

I was lonely, walking
wet in rain, you once told
me you loved so much walking
in rain, laughed at me carrying

a huge black umbrella
while the tiny bubbles
did not even wet your
hands, oh the rain oh the

rain, over my childhood
roads, oh the rain oh the
rain, over the less traveled
roads, raining on the very

familiar walkway
this chilly afternoon
to the almost empty
cafeteria when I

am not carrying the
big black umbrella and
not seeing your smile
anywhere

Original in English by the author

Faraway Love

I still go by here every day,
buildings tall and old as always,
the balcony a light color
and low where you used to place
your hands talking to the absent-
minded friends while watching me walk
by every morning. But now
you are no longer standing there
in the sun to greet me with smiles
sometimes bright; if I look back at
you by the low balcony,
sometimes I see only a wink
behind my footsteps that passes
by and disappears into your
dark glasses, that would not return
until lunch when we are in the
cafeteria in the fleeting
moments of noon hurried with everyday
things, we speak of the crackbrained and
bragging boss, lay-offs past, now and
coming soon; stories about being
in jail, about world terror, mostly
about broken things (although we
do not miss them we still think of
them), stories about you and a
young girl who speaks the same language
but is not of the same skin
color, about me and a young
boy who is not the same skin
color and speaks the same language
but never stories about us
alone. I go by everyday
buildings, tall as always; the talker
by the balcony is no longer,
the greeting in the sun no longer,
the morning smiles no longer,
eyes quietly warming; you have
left me before I could tell you
about my refugee roots, my first
generation immigration
and the minority community
Chinese, Vietnamese, Spanish,
Cambodians, Indonesians,
Cubans, and Malaysians; and all
you know is that I am a citizen
of a mixed race nation I love
to work I am lazy at playing
I like brad pitt I am not
addicted to soccer I am
not obsessed with football I
like jazz I love hiphop I
am a different skin color, speak
a different language, am with
the same company. Now that
you are gone, I miss you much!!!
(but I do not say as much because it
does not count for anything anyway.)

Translated by Đỗ Vinh

Paper Cover: Amazing Rainy Day Paintings by Gregory Thielker
http://www.amusingplanet.com/2010/10/amazing-rainy-day-paintings-by-gregory.html

Nhật Ký Ngày Mưa

Khi mặt trời khuất sau mây
và mưa bỗng đổ lênh láng
tôi nhớ về những ngày cũ
xưa lẻ loi bước trong mưa

anh xưa có lần bảo yêu
thiết tha lang thang trong mưa
cười diễu nhìn tôi ôm
chiếc dù đen to tổ chảng

những hạt mưa bong bóng nhỏ
xíu nào đủ ướt đôi tay
ô mưa rơi ô mưa rơi
trên những con đường tuổi thơ

ô mưa ơi ô mưa rơi
trên lối vắng người lại qua
mưa rơi trên lối mòn rất
quen buổi chiều sắt se đến

cafeteria trống vắng
không chiếc dù đen tổ chảng
và nụ cười anh vắng bóng.

 

 

 

 

Tình Xa

em vẫn qua đấy mỗi ngày
building cao cao và cũ
ban công thấp thấp màu nhạt
nơi anh thường tì đôi tay
chuyện trò cùng đám bạn lơ
đãng và sẽ nhìn thấy em
qua đấy mỗi sáng giờ không
còn anh đứng trong nắng gửi
một lời chào có khi một
nụ cười tươi nếu em tình
cờ liếc nhìn ban công thấp
đôi khi chỉ là ánh mắt
thầm dõi bước em qua và
em sẽ biến mất trong màu
kính sẫm tối anh sẽ chẳng
nhìn thấy cho đến lúc chúng
mình ăn trưa cafeteria
chen chúc những phút ban trưa
vội vàng lắm chuyện đời thường
để nói chuyện xếp dở hơi
phách lối, laid-off, đã,
đang và sắp tới, chuyện trại
tù, chuyện khủng bố thế giới
nhiều nhất là những tan vỡ
dù không hối tiếc vẫn nhớ
tình anh với ả con gái
cùng ngôn ngữ khác màu da
tình em với gã con trai
cùng màu da khác ngôn ngữ
nhưng chưa lần nhắc chuyện chúng
mình em mỗi ngày đi qua
building cao cao vẫn có
người tì tay chuyện trò
bên ban công thấp không còn
lời chào trong nắng không còn
nụ cười buổi sáng không còn
ánh mắt lặng lẽ ấm áp
anh đã đi xa em chưa
kịp kể nguồn gốc em dân
tị nạn thế hệ thứ nhất
không thuộc cộng đồng thiểu số
mít, tàu, xì, campuchia,
inđônêzia, cuba,
malayzia… anh biết
mỗi điều em là công dân
hợp chủng quốc em mê làm
việc em lười rong chơi em
khoái Brad Pitt chẳng ghiền bóng
đá không nghiện bóng cà na
em mê jazz khoái hiphop
em khác màu da khác ngôn
ngữ cùng công ty giờ đây
anh đã ra đi… nhớ nhiều!!!
(nhưng chẳng nói nói ra nhiều
cũng vậy thôi.)

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Latest Articles

BÁO GIẤY SỐ 63: PHẢN HỒI VỀ BÁO SONG NGỮ

When we try to help others, they consider us enemies. But we can thank them because, through them, we can know the nature of each person. The Wuhan Virus helps us to recognize the good and the bad, to rise above both to retain our human affection. Thanks to that, new love arises. Hopefully.

TUẦN THƠ 21: ĐỪNG BUỒN

Chúng ta đã có tiêu chuẩn đánh giá một bài thơ: cái mới trong ý tưởng và cái hay trong nhịp điệu; cùng cách làm thơ Tân hình thức Việt, và bây giờ là thời điểm của vận động sáng tác. Thơ Tân hình thức Việt tái định nghĩa, thơ là một hành trình hồi phục người đọc, so với điện ảnh và ca nhạc, đó là tham vọng chẳng có gì phải thất vọng, vì đó là thơ. Nhưng để hồi phục người đọc, phải hồi phục nhịp điệu thơ, và để có nhiều người đọc, phải có nhiều người sáng tác. Chúng tôi mong muốn có những sáng tác mới, áp dụng theo cách làm thơ Tân hình thức Việt, và ngoài việc sáng tác, xin các thân hữu bỏ ít nhiệt tâm vận động thêm người tham gia. Sáng tác xin gửi về email: baogiaytanhinhthuc@yahoo.com ~ tanhinhthuc@gmail.com ~ info@thotanhinhthucviet.vn

TUẦN THƠ 45: NGƯỜI KỂ CHUYỆN VÔ DANH

Nguyễn Lương Ba tặng Khế Iêm     có thể người đó đã...

TUẦN THƠ 50: THƠ XUÂN THỦY

THƠ XUÂN THỦY TẬN CÙNG Phận người y như những vần...

TUẦN THƠ 17: CON SÓI CÁI VÀ BƯỚC RẼ THÁNG TƯ

Chúng ta đã có tiêu chuẩn đánh giá một bài thơ: cái mới trong ý tưởng và cái hay trong nhịp điệu; cùng cách làm thơ Tân hình thức Việt, và bây giờ là thời điểm của vận động sáng tác. Thơ Tân hình thức Việt tái định nghĩa, thơ là một hành trình hồi phục người đọc, so với điện ảnh và ca nhạc, đó là tham vọng chẳng có gì phải thất vọng, vì đó là thơ. Nhưng để hồi phục người đọc, phải hồi phục nhịp điệu thơ, và để có nhiều người đọc, phải có nhiều người sáng tác. Chúng tôi mong muốn có những sáng tác mới, áp dụng theo cách làm thơ Tân hình thức Việt, và ngoài việc sáng tác, xin các thân hữu bỏ ít nhiệt tâm vận động thêm người tham gia. Sáng tác xin gửi về cả 2 email: baogiaytanhinhthuc@yahoo.com ~ tanhinhthuc@gmail.com ~ info@thotanhinhthucviet.vn

HÒA BÌNH VÀ KINH NGHIỆM MỸ HỌC

Có nhiều câu hỏi cổ động cho giao điểm giữa ‘hòa bình’ và ‘nghệ thuật.’ Chiến tranh đã được biểu trưng trong văn chương và điện ảnh, và những thứ biểu trưng như thế có thể được dùng để thấm nhuần những hứa hẹn cho hòa bình? Sự đính ước với nghệ thuật có thể  giúp chúng ta tưởng tượng ra một tương lai an bình? Sự hài hòa tạo nên, thí dụ, trong trình diễn âm nhạc, có dẫn đến sự hài hòa lớn hơn trong đời sống hàng ngày hay không?

Related Articles

SÁNG TÁC THEO CÁCH LÀM THƠ TÂN HÌNH THỨC VIỆT

"Thơ Tân hình thức Việt kết hợp những yếu tố của thể luật và tự do, sáng tác với cả hai bán cầu não phải và trái. Cũng cần nhắc lại, thơ thể luật (vần điệu) sáng tác nghiêng về cảm xúc với bán cầu não phải, còn thơ tự do nghiêng về lý trí là loại thơ trí tuệ, với bán cầu não trái. Thơ Tân hình thức Việt phối hợp cả hai, giữa cảm xúc và trí tuệ, và nhịp điệu thơ là chiếc cầu nối.

PHƯƠNG PHÁP THƠ

Vì sao người làm thơ Tân hình thức Việt dễ rơi vào bế tắc và hình thành ý nghĩ từ bỏ? Điều này cũng dễ giải thích. Đa số người làm thơ Việt ít khi quan tâm tới lý thuyết, vì thế thơ thường rơi vào trò chơi chữ, hay loại thơ tự do với ý tưởng đứt đoạn, không có nhịp điệu. Không có ý tưởng liền mạch và nhịp điệu thì làm sao chuyên chở cảm xúc?

Màn tái xuất mang tính trừu tượng của họa sĩ Trần Quang Huy

 Hơn 30 tác phẩm được lựa chọn trưng bày tại MAI Gallery không chỉ là một lời mở màn nghệ thuật đầy trữ tình...