TUẦN THƠ 42: H Ồ I S I N H

Nguyễn Lương Ba

H Ồ I S I N H


gửi con trai 

khi trở về một ngày không bình thường
Nhìn lá thu phong rơi trên đầu ngỏ
hiu quạnh
Niềm vui không biết được những khoảnh khắc pha trộn
Không như những buổi sáng sớm mùa đông lạnh lẽo
Đèn đường vàng trên con đường dẫn ra phi trường
Về đâu những con đường xưa cũ dẫn tôi đi miên man những ký ức
Về đâu căn nhà rường vùng quê ngoại
bầy trâu bò gặm cỏ
lặng lẽ những ngày tôi trở về vùng hồi cư
Con đò đưa người hay đưa tôi trôi lững lờ phía bên kia
Những ngày tháng rạo rực ôm đồm mẹ cha
bừng bừng những lời ca thương nhớ hòa bình
Tôi về đây chìm khuất những điều chưa biết
xưa mẹ tôi khiêng thúng lặng lẽ trở về
Tiếng súng vang sau lưng độn cát
một người ủy ban chạy ngược đoàn người hô vang những khẩu hiệu
khí thế hai hàng , gia đình hai hàng
nhìn ánh khói vương lên từ ngọn lữa bếp của ngày chia cắt loạn ly,
Tôi về lại đây lạy Thầy Đốc
Thầy nói Nhớ đọ trò phải kỷ luật
Dạ thưa Thầy con xin ghi như mỗi buổi khói lam chiều
nghe tiếng trống tan trường đều đặn
mỗi tiếng trống là một bài giảng của Thầy Cô .
Tôi về đây cũng vừa biết tình yêu là gì
là tiếng ọt ẹt của đàn ểnh ương sau bụi chuối
tiếng mưa rơi lạnh buốt đêm dài
và cây đèn dầu lấp ló một mái tóc dài như mùa đông chập chùng nhớ thương
Và rồi tôi ra đi cũng thế
mẹ vẫn nói để dành cho con một chỉ
con mang trong người của giây phút tử sinh
tôi lạy tạ vào lúc nửa đêm
nhìn thấy mình như một bóng ma
trên chuyến xe đò với những bóng ma khác không biết họ đi đâu
Tôi lại trở về nhiều lần tìm lại
ký ức đã vùi sâu trong sách vở
dù là sống chết niềm tin mà tôi ấp ủ vẫn luôn nở đẹp suốt mùa cây trái

Hình bìa: Tác giả ngồi tại cà phê Tùng Đà Lạt – nơi từng là địa điểm các văn nghệ sĩ giao lưu trao đổi chia sẻ về nghệ thuật và thời cuộc …


KHI NGANG QUA ĐẬP ĐÁ


Nhớ những mùa lụt lội ở Huế-10/2020
 
Ta nâng ly ngày tiễn đưa bạn
bè một thời giờ tóc dài bạc
đãi bạn mai bạn đi làm loài
chim bay mãi một thời sao lắm
anh em ta ráo hoảnh nhìn người
xa xưa tên Chi và nhiều bạn
khác nhìn người bạn xa xưa đó
bọn mình theo những mái tóc thề
bổng nhớ hoa nắng trôi dài dọc
mái tóc thề ngẩn ngơ chiếc áo
dài ai bay qua cầu trắng bạc
hạt mưa long lanh ta lại gặp
người bạn tên Chi con đường đi
qua Đập Đá phơi bụi nón lá
em chỉ còn là chấm nhỏ nhỏ
nhỏ có thấy thế không Chi nờ
khi ngày bắt đầu và đêm cũng
rục rịch bắt đầu luôn thế nào
đi nữa em chỉ còn là nụ
cười em bé mỗi sáng hay như
ngày xưa hỏa châu rọi sáng tiếng
gọi máy rè rè (đích thân dích
thân nghe rõ) đi nữa em chỉ
còn là nụ cười em bé nơi
Chi không biết những bao cát về
những bao cát làm hầm trú ẩn
cho trái tim mình không ngủ ngày
xưa ấy nhớ về thăm O Hai
ở Bao Vinh nhớ nhé ngày ấu
thơ đi qua những độn cát và
hầm cát tuổi trẻ không dài lắm
và tuổi già con đường của cát

bụi thẩm sâu.


Leave a Reply

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Latest Articles

‘Tất cả sự sống đều liên quan đến nhau’: MLK, Nguyên tắc tương quan và chủ nghĩa môi trường – OpEd

Tháng Một 15, 2024 | Tác giả Charles Pantelick Vào ngày tưởng...

NGHĨ VỀ CÁCH LÀM THƠ

Tiếp theo Vũ Điệu Không Vần, tập tiểu luận này quan tâm tới việc thực hành và sáng tác thơ Tân hình thức Việt. Vì những bài viết được viết rải rác trong những thời điểm khác nhau, nên có một số chi tiết nòng cốt thường được lập lại để bạn đọc nắm được vấn đề, ghi nhớ và dễ dàng trong việc làm thơ. Những sai sót chắc chắn là có, xin bạn đọc rộng lòng lượng thứ.

NHỮNG THIÊN SỨ NỔI DẬY: 25 NHÀ THƠ TÂN HÌNH THỨC

MARK JARMAN & DAVID MASON   Cách mạng, như nhà phê...

ĐÔI NÉT VỀ HIP HOP

Giới thiệu Diễn Đàn Thơ Tân hình thức Việt __________________________________ wwww.thotanhinhthucviet.com ĐÔI...

In memory of poet Tran Dza Lu

Tran Doan Nho/Vietnamese | KENNEDALE, Texas (NV) | Poet...

TUẦN THƠ 51: CHUỖI THƠ: NGƯỜI VỢ TRẺ

XÂU CHUỖI THƠ: NGƯỜI VỢ TRẺ Hường Thanh   THƠ DẠI người mẹ...

Related Articles

HÒA BÌNH VÀ KINH NGHIỆM MỸ HỌC

Có nhiều câu hỏi cổ động cho giao điểm giữa ‘hòa bình’ và ‘nghệ thuật.’ Chiến tranh đã được biểu trưng trong văn chương và điện ảnh, và những thứ biểu trưng như thế có thể được dùng để thấm nhuần những hứa hẹn cho hòa bình? Sự đính ước với nghệ thuật có thể  giúp chúng ta tưởng tượng ra một tương lai an bình? Sự hài hòa tạo nên, thí dụ, trong trình diễn âm nhạc, có dẫn đến sự hài hòa lớn hơn trong đời sống hàng ngày hay không?

TRUYỀN THỐNG MỚI, CÁI ĐẸP XƯA

Frederick Turner Frederick Turner’s Blog – Mark My Words: on poetry, life, culture, and the cosmos (frederickturnerpoet.com) Người đọc quen thuộc với trạm này hẳn sẽ...

The Dutch City Poets Who Memorialize the Lonely Dead

Author: Christine Ro | Dec 24 2016 Any funeral is poignant. But that’s particularly the case for those who die anonymously, unclaimed by friends or family....