Đò ơi ... đằng nào thì đò cũng
đầy rồi thôi thì đò cứ thế
yên tâm mà sang sông đi nấn
ná ở lại thì đò cũng có
làm gì đò có chờ có đợi
có chở thêm được ai đâu thôi
thì đằng nào cũng phải rời bến
đò cứ sang sông nhường bến lại
Tiểu Sử Phan Dã Thảo
con gái, nửa chừng xuân,
ở lành gặp dữ, thích
một đàng làm một ngả,
mộng đi cùng trời cuối
đất — ngồi một chỗ bó
chân thích làm nữ tu —
cuối tuần long nhong dạo
phố, thích lục bát— nghêu
ngao tân hình thức ghiền
cà phê đen -đá — khề
khà nước suối mỗi ngày
thường trú California
tính chuyện Arizona
nói tiếng Mỹ chêm tiếng
Việt và ngược lại.
Giới thiệu
DIỄN ĐÀN THƠ TÂN HÌNH THỨC VIỆT
_____________________________
Chùm thơ: Biển Bắc
________________
AI ... DỪA TƯƠI ... HÔN (!?)
Giữa trưa trời nắng
rát với một đời đầy...
TIẾNG HÁT TỪ CỔ XƯA Chàng thất lạc tới ngôi nhà hoang phế những con đừơng dẫn lối xưa như cỏ dại và chàng đẩy cửa vào như cánh cửa đẩy chàng vào căn phòng lờ mờ tím than và chàng đọc trên bức vách những con chữ ngoằn ngòeo bay ra mùi ẩm mốc của thứ thời gian đặc lại và lõang tan trong lớp bụi bậm tự thuở nào còn văng vẳng tiếng cười đùa trong cơn huyên náo của tình yêu như tiếng reo ca của dục lạc tiếng nước chảy trong chiều hè và dòng sông nước mắt và nước mắt dòng sông …