Fantasia Film Festival: Midnight (미드나이트) Review

 

Midnight isn’t so much a thriller but a commentary on society’s treatment of disabled people. The film follows Kyung Mi (Ki-joo Jin), a deaf woman who inadvertently gets caught up in the affairs of a serial killer (Wi Ha-Joon). As much as people might think this could be another Don’t Breathe, it isn’t. This isn’t a movie where a deaf woman has the ability to fight off her attackers. Thus, she attempts to get help from strangers as much as she can — whether it’s cops or random strangers like you and me. Unfortunately for her, these random people would instead help out the serial killer than her.

As Kyung Mi gets put through the wringer, this plot device gets used again and again. When you think Do Shik is about to get caught, he uses his charm to get out of it. Whereas Kyung Mi is pleading with everyone to capture him because he’s trying to kill her and his captured victim, So Jung. It’s easy to see why Do Shik gets away with so much because Wi Ha-Joon showcases a lot of charm on screen. Not to mention, Ha-Joon features a gripping Dr. Jekyll and Mr. Hyde type of performance. He’s able to go from serial killer to normal mode on the drop of a hat. It’s truly a treat to watch.


Midnight isn’t so much a thriller but a commentary on society’s treatment of disabled people.


However, much of the problem with Midnight lies in the repetitive nature of the story. Do Shik getting away from capture just continually lessens the tension of the film. Director Oh-Seung Kwon is unable to build upon the suspense as Kyung Mi has to consistently avoid Do Shik’s advances. Instead of leaving you at the edge of your seat, you’re thinking to yourself, “he got away again?” On the other hand, much of the film’s suspense stems from the fear of Kyung Mi’s mother being killed. Her mother, who is also deaf, is not as naive as Kyung Mi, which makes her a huge target. Unfortunately, she’s not as capable of escaping as easily as her young daughter, so you fear for her safety throughout.

All of this, of course, is leading up to the point where Kyung Mi realizes that to defeat Do Shik, she has to outsmart him. Because much like the rest of society, Do Shik believes he is superior because he doesn’t have a disability. However, just like A Quiet Place and Don’t Breathe, someone with a disability is not as helpless as they seem. Kyung Mi’s journey to this realization does take some time. The whole time you’re rooting for the survival of Kyung Mi and her mother. Both Ki-joo Jin and Hae-yeon Kil play their characters with such vulnerable likeability that you can’t help but root for them. So by the time, it gets to the payoff, you realize it’s well worth the wait.

Nevertheless, Midnight is a cat-and-mouse thriller that is severely lacking in thrills. While the odds are against Kyung Mi, there is never a fear that she’ll die in the movie. So once again, Midnight isn’t so much a thriller but a social commentary on the treatment of those with a disability.

Rating: 3/5 atoms


Source link

Leave a Reply

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Latest Articles

Thơ Viên Linh

Thế giới thơ mộng của Viên Linh là thế giới con người đầy rẫy những hậu quả của số phận. Số phận của một dân tộc lang thang hoang tàn. Số phận của những con người nhỏ bé yếu đuối trong dòng chảy điên cuồng của cuộc đời. Số phận của tình yêu thật mệt mỏi, nhàm chán và bất định. Thơ Viễn Linh là sự thể hiện Con người như một chúng sinh trong trần gian với mọi đau khổ và niềm vui. Ông vừa qua đời vào cuối tháng 3, Việt Bảo trân trọng đăng lại một số bài thơ của ông để tưởng nhớ nhà thơ đã khuất.

ĐỌC CÁC TÁC PHẨM THƠ TÂN HÌNH THỨC

When we try to help others, they consider us enemies. But we can thank them because, through them, we can know the nature of each person. The Wuhan Virus helps us to recognize the good and the bad, to rise above both to retain our human affection. Thanks to that, new love arises. Hopefully.

Nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn

Nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn, từng nổi tiếng trước...

Nhịp Đập Của Thực Tại

Khế Iêm Hãy cứ tưởng tượng, khi hội họa mang...

Báo giấy số 61: ĐỌC “LỜI CỦA QUÁ KHỨ”

Bạn có thể hình dung nhóm 10 truyện ngắn trong tập truyện Lời Của Quá Khứ chỉ là 10 chương của một truyện dài, trong đó nhân vật chính là một phiên bản của chính tác giả Khế Iêm. Trong cả 10 truyện ngắn đó, độc giả có thể nhìn thấy các nhân vật như dường bước ra từ các truyện cổ tích đau đớn, nơi đó hiện thân của các nhân vật chỉ là nêu lên các băn khoăn đời người, tự thân mỗi nhân vật là những chất vấn về khó hiểu của kiếp người. Ngay cả các nhân vật nữ cũng rất mực khuôn phép, như dường không thể có thực trong thế kỷ 20 và 21.

Chùm thơ: Biển Bắc

Giới thiệu DIỄN ĐÀN THƠ TÂN HÌNH THỨC VIỆT _____________________________ Chùm thơ:...

Related Articles

Báo Giấy Số ra mắt

Trong tiến trình hình thành, thơ Tân hình thức Việt là một thể thơ không vần thuần Việt, được kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Bước tiếp theo, chúng tôi nối kết cách đọc trên trang giấy theo truyền thống, và trên online. Điều này được khai triển từ phong cách tân chiết trung của Tân hình thức Việt. Đây là tờ báo giấy gọn nhẹ của thời công nghệ mới, có lẽ cũng chỉ thích hợp với thơ Tân hình thức, và là một trong những ưu thế của dòng thơ này. Trên thực tế, sau nhiều năm đọc trên online, chúng ta nhận ra rằng, đọc trên trang giấy vẫn là một cái thú không thể từ bỏ. “Thơ Tân hình thức” là một hình thức tối giản của báo giấy, đáp ứng nhu cầu chuyển tải qua các phương tiện truyền thông hiện đại. Với 8 trang khổ A4, quí bạn nhận được, save vào CD hay USB, rồi đem ra tiệm copy, in ra giấy, vừa tiện lưu giữ, vừa đọc trên trang giấy. Vì ít trang, nên tờ báo chú trọng vào những sáng tác và bài viết phê bình, tiểu luận ngắn và chọn lọc. Tờ báo giấy “Thơ Tân hình thức” dự trù, mỗi tháng 1 số, bắt đầu từ tháng 4 – 2014. Mong quí bạn ủng hộ, bằng cách copy ra và giới thiệu tới những bạn đọc khác. Xin thành thật cảm tạ.

Thư gửi người thi sĩ trẻ tuổi

Ông hãy thử tự nhận với ông rằng nếu người ta cấm ông viết thì ông có phải chết mất đi không? Nhất là: ông hãy tự hỏi vào giây phút thầm lặng nhất trong đêm tối: “tôi có thực sự phải cần viết không?”. Hãy đào xới trong tâm hồn của ông để tìm cho ra một câu trả lời thâm thuý nhất. Nếu câu trả lời kia xác nhận sự đòi hỏi trong tâm tư ông, nếu ông có thê đối mặt với câu hỏi nghiêm trọng này bằng một câu trả lời dứt khoát giản dị “tôi phải viết”, nếu có thể trả lời như thế thì ông hãy xây dựng đời ông theo mối nhu cầu tâm tư ấy.

A Last Respect, Flashbacks & Flowers and Working Out

Poetry roundup: Caroline Bracken reviews three new collections: A Last Respect, Flashbacks & Flowers and Working Out 22 tháng 8 năm 2021 The Last Respect Don’t be...

Discover more from THO VIET

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading